Giỏ hàng
(0)
Chưa có sản phẩm nào trong giỏ hàng

SÀI GÒN - TÔI LANG THANG

Ngày còn ở quê, trong trí tưởng tượng của tui, Sài Gòn vừa đẹp vừa đáng sợ lắm!.

Mấy anh chị lớn cứ hay bảo:” Đi đâu không bằng ở quê, trên Sài Gòn đất chật người đông, xô bồ ghê lắm mày ạ!”. Tui nghe ngơ ngác pha chút tò mò!.

Rồi cứ đẩy đẩy đưa đưa, hai ông anh hốt tui lên “nơi này” mần ăn. 

Những ngày đầu bước chân lên thành phố chắc ai cũng thấy ngộp thở muốn xĩu nhỉ?. 

Chớp chớp một loáng cũng mất vài cái thanh xuân của tui rồi.

Ngoài những cái y chang người ta kể tui nghe về “nơi này” - nơi mà nhìn đâu cũng thấy toàn người và người, những tòa nhà cao chót vót vào ban ngày và lấp lánh ánh đèn màu vào ban đêm.

Sài Gòn - một nơi luôn luôn nhộn nhịp và đầy sự hối hả, hẻm hách nào cũng thấy người ta đi đi lại lại, xe chạy ùm ùm…

Thì,

…trong tui Sài Gòn khác lắm!

Rất riêng với tui, Sài Gòn là sự bình dị, là đời thường mà ấm áp.

Len lỏi trong những ồn ào của phố thị đông đúc là vẻ yên bình thong thả mà vốn dĩ nơi này đã có từ lâu. Trong những gì rất mới vẫn hiện hữu những thứ đã cũ, đã đẹp và vẫn đẹp…

Ở nơi này, đặc sản mà chắc ai cũng phải công nhận đó là nắng gắt mưa vội. Vào mùa mưa, Sài Gòn là một cô gái siêu nổi loạn. Vừa gắt gỏng đành hanh đấy thì liền sướt mướt không kịp trở tay.

Lúc “cô ấy” vui còn nhấn nhá thêm cho mấy con đường đoạn nắng đoạn mưa nữa. Áo mưa thì cứ mặc vô mặc ra mà lòng hoang mang vô đối. Tui đã có dịp trải nghiệm thì thiệt cũng mắc cười mà cũng rất mắc…mệt!. 

Hay có lẽ vì thế mà ở nơi này, cái dễ tìm nhất không phải là người yêu mà chính là những quán cà phê, cứ tiện thể tấp vào để trốn nắng trốn mưa...

Tui thích một ngày chủ nhật thong dong, chọn cho mình một quán nhỏ góc đường ven sông Sài Gòn. "Lấy cho mình một đá tuyết chanh sả nhé!", rồi từng bước lộp cộp trên cầu thang gỗ để lên tầng một, với vài cái sải chân là ra cái bàn nhỏ ngoài ban công, tui ngồi yên vị ở đó, chậm rải đón nhè nhẹ những cơn gió, nhìn trời, nhìn đèn, nhìn sông, nhìn xe, nhìn người qua lại rồi an nhiên không nghĩ gì...tự cho tâm hồn một chút lặng yên.

Những hôm trời trở lành lạnh, đâu khó tìm cho mình một không gian để sưởi ấm tấm thân với tách trà nóng cho tan cõi lòng...

Sài Gòn luôn có đủ tình yêu cho tất cả mọi người. 

Bao dung ôm trọn hết thảy những người con từ muôn phương tìm đến. Trước thì lạ, sau thì quen, quen rồi thì lại không biết tự bao giờ con người ta "yêu Sài Gòn" mất rồi... Ít nhiều trong mỗi người từng sống ở nơi đây đều có thương có nhớ có vấn vương...

Ví như:

"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở

Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn!" (Trích thơ Tiếng hát con tàu - Chế Lan Viên)

Suy cho cùng, Sài Gòn là thời thượng hay cổ xưa, là nắng hay là mưa, là ồn ào hay lặng lẽ thì dù muốn hay không nó cũng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người. Giữa những dòng xô cuốn bởi vô vàn tấp nập lo toan, chỉ khi mình có dịp được chậm lại quan sát, để lắng nghe và cảm nhận những thứ yên bình chân thật nhất mà thường ngày mình đã bỏ quên hoặc mình vẫn chưa từng có - nơi Sài Gòn.

(Ảnh: Cơ Cơ)

Liên hệ: 028 2268 1234 Gửi tin nhắn
backtotop hover